23/8/10

ngay 23 thang 8 nam 2010

Vậy là bố đã ra đi, đi xa mãi mãi. Không bao giờ quay về với 3 mẹ con nữa. Nhưng đến giờ minh vẫn chưa quen với ý nghĩ bố không còn. Mình vẫn có cảm giác bố đang ở đâu đó trong nhà. Mình thương bố quá. Đến lúc ra đi bố vẫn cố gắng, bố còn muốn sống, bố còn nuối tiếc. Buổi tối hôm thứ sáu, ngày 13/8 thật là một đêm dài. Chưa bao giờ mình trải qua 1 đêm dài kinh hoàng như vậy. Phải chứng kiến cảnh cả đêm bố vật lộn đến hơn thở cuối cùng mà mình như đứt từng khúc ruột vậy. Buổi tối hôm đó đông đủ cả nhà anh em con cháu túc trực bên bố đến sáng.
Nhìn bố quằn quại, đau đớn mà ko ai cầm lòng dc. Vất vả cả đời ma đến lúc ra đi bố vẫn phải chịu sự dày vò của bệnh tật. Ra đi mà phải chịu đói chịu khát. Bố vân cố gắng chịu đựng để chờ gặp mặt đủ anh em nội ngoại rồi mới ra đi. Mình rất kính phục bố.
Mãi sau khi lo xong việc cho bố mình mới dc nghe kể nhiều điều mà trước đây mình ko biết. Mình thấy đau lòng quá.
Ngay khi bố ra Hà Nội khám lại lần thứ 3 đã phát hiện ra tế bào ung thư đã di căn nhưng bố đã giấu tất cả mọi người, âm thầm chịu đựng một mình. Bệnh của bố thật ra là ung thư cuối giai đoạn 3 sang đầu giai đoạn 4 rồi nhưng mợ Lan giấu bố để bố khỏi suy nghĩ nhiều, để bố yên tâm chữa bệnh cho đến lúc mình học xong.
Bố ra đi ma rất lo lắng cho em Quang, bố sợ nó ko thành người. khi còn sống bố giận đến mức không thèm nhìn mặt nó nhưng mình biết bố thương và lo cho nó nhất. Còn mình bố rất yên tâm. Mẹ kể bố rất tin tưởng ở mình. Bố nói mình biết lo lắng, chăm sóc cho bản thân và gia đình, học hành cũng đã xong xuôi, giờ chỉ lo xin việc nữa thôi.
Mình lo và đau lòng lắm. Mình sợ em mình sẽ ko thành người có ích, 1 người con hiếu thảo. Ở cái tuổi này nó nông nổi dễ vấp ngã mình không thể can ngăn hay chỉ bảo cho nó đi đúng đường. Nó ko còn nghe lời mình hay mẹ nữa rồi. Giờ nhà co 3 người mà nó suốt ngày cãi cọ gây gổ với mình và mẹ, bố làm sao yên lòng đc đây.
Bố ra đi mà mình còn 1 điều nuối tiếc. Mình đã lên kế hoạch tháng lương đầu tiên sẽ ko làm gì hết ma mang về biếu bố vậy ma bố ra đi sớm quá. Mình cũng chưa kịp nói cho bố biết về dự định này. Bố ơi bây giờ chắc bố cũng biết rồi phải không. Con vẫn tin là bố luôn ở nhà với 3 mẹ con. Bởi vì, thỉnh thoảng trong giấc mơ, con thấy bố...
Bố ơi con yêu bố!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét